Nơi gieo mầm yêu thương
ĐNO – Theo chân Hội khuyến học, Đoàn Thanh niên và Ban đại diện Hội cha mẹ học sinh Trường THPT Thanh Khê, chúng tôi tìm về Trường Tiểu học bán trú Tr’Hy, một ngôi trường nhỏ bé nằm giữa xã Tr’Hy, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam. Đó là một ngày tháng tư nắng đẹp, nhưng ẩn sau cái nắng chói chang ấy là cả một hành trình thấm đẫm tình yêu thương.
![]() |
Trao quà cho học sinh ở huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam. |
Những con dốc uốn lượn đến thót tim như thử thách lòng kiên nhẫn của chúng tôi. Chiếc xe chở hơn hai mươi con người ì ạch “bò” lên, chật vật giữa những khúc cua tay áo.
Trường Tiểu học bán trú Tr’Hy hiện ra trước mắt, nhỏ bé và đơn sơ nhưng ấm áp lạ thường. Dù là dịp nghỉ lễ giỗ tổ, ngôi trường vẫn rộn rã tiếng cười nói của thầy cô và các em học sinh. Ánh mắt các em sáng lên khi nhìn thấy chúng tôi, ánh mắt chứa đựng sự háo hức, chờ đợi.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Tr’Hy là sự chân chất, mộc mạc của con người nơi đây. Thầy Hiệu trưởng đã đích thân đi đón chúng tôi từ khi còn cách trường 70km. Thầy bảo, không phải sợ chúng tôi lạc đường, mà muốn đồng hành cùng đoàn vượt qua chặng đường “lắc lư” nhất. Câu nói giản dị ấy khiến tôi cảm động vô cùng. Người sống lâu năm với bản làng vùng cao là thế, không hoa mỹ trong lời nói, mà thể hiện bằng những hành động chân thành, khắc sâu vào lòng người.
Đêm ở Tr’Hy là một trải nghiệm khó quên. Chúng tôi được hòa mình vào những bản tình ca đại ngàn, được sưởi ấm bên ánh lửa bập bùng từ cây khô rừng quế, được thưởng thức những giọt rượu nồng ấm hương lúa nếp nương. Sự ấm áp, chân tình ấy đã gắn kết chúng tôi lại với nhau, tạo nên một tình cảm yêu thương đủ đầy.
Dịp này, chúng tôi mang theo 100 đầu sách thiếu nhi cho các em nhỏ. Những cuốn sách mới tinh với đủ màu sắc, hình ảnh như mở ra một thế giới mới, một chân trời tri thức bao la. Đoàn cũng trao 30 suất học bổng cho các em có hoàn cảnh khó khăn, một dụng cụ thể dục thể thao như vợt cầu lông, bóng đá…
Hy vọng rằng, những món quà nhỏ bé này sẽ giúp các em có thêm động lực để vươn lên trong học tập. Ngoài ra, chúng tôi còn trao tặng một số đồ dùng nhà bếp cho cấp dưỡng của trường, những người đã âm thầm chăm lo bữa ăn cho các em học sinh. Vật chất tuy không nhiều, nhưng đó là tấm lòng, là sự chia sẻ, là những nghĩa tình yêu thương mà chúng tôi muốn gửi đến Tr’Hy.
Tạm biệt Tr’Hy, chúng tôi mang theo những kỷ niệm đẹp, những tình cảm chân thành và cả những bài học quý giá. Con đường về vẫn thế, lên cao xuống thấp vẫn thế, nhưng trong lòng mỗi người chúng tôi đã khác rồi. Vẫn con đường ấy, nhưng trong lòng đã đầy ắp những yêu thương.
Chuyến đi đến Tr’Hy không chỉ là một hoạt động từ thiện, mà còn là một hành trình khám phá, một cơ hội để chúng tôi được sống chậm lại, cảm nhận và trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Chúng tôi đã học được rất nhiều điều từ những con người nơi đây, từ sự chân thành, mộc mạc, từ tinh thần lạc quan, yêu đời.
Tôi tin rằng, những gì chúng tôi đã trao đi sẽ không vô nghĩa. Những cuốn sách, những suất học bổng, những món quà nhỏ bé sẽ góp phần thắp sáng ước mơ, mở ra tương lai tươi sáng hơn cho các em học sinh Tr’Hy. Và hơn hết, tình cảm yêu thương, sự sẻ chia mà chúng tôi đã lan tỏa sẽ mãi còn đọng lại nơi đây, như những đóa hoa rừng nở rộ, tô điểm thêm cho vẻ đẹp của núi rừng Tây Giang.
Hẹn một ngày không xa, chúng tôi sẽ trở lại Tr’Hy, để được sống trong vòng tay yêu thương của những con người chân chất, để được hòa mình vào vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng, và để tiếp tục hành trình gieo mầm yêu thương. Bởi vì, Tr’Hy không chỉ là một địa điểm trên bản đồ, mà là một phần trong trái tim của mỗi chúng tôi.
H. TRUNG – FINN TRẦN
Nguồn: Báo Đà Nẵng