Thơ Xuân

33 lượt xem - Đăng vào

Thơ Xuân

.

TRẦN HỒ THUÝ HẰNG

Giao thừa

          (tặng các bạn của tôi)

bạch lạp đêm ửng hồng đôi mắt
hoa trái kia cũng mỉm cười
hương thời gian đếm từng phút ngược
khói bay lên mang lời nguyện ước
tí tách thanh âm vang dậy
từng chùm hoa sáng giữa trời treo
*
giao thừa giao mùa vòng quay…
                                             T.H.T.H

 

VÕ THỊ HỒNG TƠ

Chùm hoa cải ngồng

Hoàng hôn rụng xuống nơi nào
Mà đêm thức đến xanh xao nhớ ngày

Lỡ thì trăng trốn vào mây
Bỏ sao lạnh cóng heo may cuối trời
Chuông chùa một tiếng buông lơi
Bỗng dưng
Mưa khóc gió cười lạ chưa

Bây giờ
Tôi ngỡ tôi xưa
Tìm trong lục bát câu thơ đã già
Tháng mười mới ướt mưa sa
Ra giêng đã chạm chùm hoa cải ngồng

Trách chi ai đó thay lòng
Buồn thương xin giấu vào trong nỗi mình
Biển đời yêu ghét mông mênh
Hoa thơm vì cội
Lá xanh vì mùa

Đò chiều chạm bến hơn thua
Sang ngang
Mới biết cay chua phận người
Bởi ai chia sớt nửa vời
Để thơ tôi trói hồn tôi câu buồn.
                                        V.T.H.T

 

NGUYỄN ĐÔNG NHẬT

Giao mùa

Sáng qua thì qua rồi
Trưa mai còn chưa tới
Khuya nay chừng ngưng bước
Chiều nao sao thầm trôi.
                                    N.Đ.N

 

LÊ HƯNG TIẾN

Hội An phố

Tôi đi tìm phố cho riêng tên mình
Những tiếng nói chào nghiêng cánh vẫy
Mỗi bước thậm thình trong phế tích
Âm xưa nhỏ giọt giọt trên từng cây số nhạc ngựa

Tôi hỏi bao người về đường ngói đỏ
Nơi sầm uất không phải là đô thị phố
Tên mỗi cây gọi vào núi quên lãng
Gọi vào địa chỉ không nhà không số

Tôi hỏi phố không mùa không ướt
Phố trả lời không phải trước và cũng không phải sau
Tên mình lẫn vào dòng chảy mới
Mỗi cuốc phố là mỗi cái tên quên mùa.
                                                        L.H.T

NHUỴ NGUYÊN

Hiên nhà nắng đợi

Gió khẽ lạnh từ xuân xa thổi đến
Tuổi thơ vàng những nắng hoang mê
Cây cỏ dại vẫn xanh góc vườn cũ
Một bước xa quê thăm thẳm lối về
Ngày xưa
Trước ngõ nhà có loài hoa sử quân tử
Rồi mùi hương theo ba về cõi khác
Con giấu hoa trong ảo ảnh
Mang theo đến khôn cùng
Con hẹn sẽ về ngồi bên vách nắng
Sớm lung liêng rêu ánh mắt mèo
Sẽ xin một chút cỏ hoa nơi vườn mẹ
Để lại tha phương thôi nặng gánh ưu phiền
Xin một chút trầm hương từ mâm tết
Để gia đình mình, ba biết, mãi đoàn viên
Quê thì như mẹ ta thôi
Xuân về lại nhớ khoảng trời rất xa
Tết nào như mẹ quê ta
Đợi con
Đợi nỗi thiếu ba vơi dần…
Con về quét nắng trước sân
Thời gian vương lại xanh dần phía sau.
                                                        N.N

PHAN CHÍN

Chạm xuân

ấy là khi cuộc rượu vừa tàn
những câu chuyện ủ men nhờ cơn say kể lể
điệu bolero bồng bềnh trôi xuyên đêm   

ấy là khi trời đất chạm xuân
những ánh mắt long lanh niềm nguyên đán
môi ngọt ngào mừng tuổi nụ hôn thơm

ấy là khi rộn rã thanh âm
những nắng gió, những hoa, và ong bướm
sắc hương trừ tịch giao hòa

ấy là khi mùa lại nối mùa
tay đan tay lòng thơm hương Tết
người dắt nhau về mải miết tươi xanh…
                                                        P.G

 

ĐẶNG HUY GIANG

Áp Tết

Quanh năm khung thành, sân cỏ
Người ta “năm ăn năm thua”
Còn anh đứng nhìn đối thủ
Lặng im giữ sạch lưới nhà.

Nên ước một năm nhiều Tết
Nhiều xuân, hoa lá tốt tươi
Gặp bàn tay nào cũng bắt
Giao thừa, dẫn bóng đi chơi.
                                    Đ.H.G

H.MAN

Mùa xuân bên thềm cũ

Ở đây cách chợ xa đường
Sương giăng lũng thấp mây vương lưng đồi
Gió tàn đông lạnh chỗ ngồi
Cành mai trổ sớm cùng tôi tự tình
Tôi và mai đối bóng mình
Vàng như nắng mật dưới hình hài kia
Lơ thơ dăm cánh lạc lìa
Chưa yên hương sắc buồn chia muôn trùng
Ở đây năm tận tháng cùng
Nhà ai để rớt vài cung nhạc trầm
Khúc tình hoài vọng xa xăm
Nụ xuân nào chín thân tằm vương tơ
Ở đây bến bãi xa mờ
Thuyền em mỏng cánh buồm mơ chẳng về
Tôi thầm lẩn quẩn vườn quê
Chờ con én cũ xuân kề cận xuân…
                                                    H.M

 

TỪ SÂM

Mừng tuổi

mẹ mừng tuổi con
một năm mưa nắng
cha mừng tuổi con
lận đận tháng ngày
chị mừng tuổi em
chợ xa gồng gánh
người dưng mừng tuổi
lấy gì mà đo
*
đất trời mừng tuổi
xoay vần nỗi lo
*
tôi vào năm mới
sóng vỗ không bờ.
                            T.S

NGUYỄN KIM HUY

Trong nắng có màu thơ trẻ

                   (thơ cho Kem & Gạo)

bông hoa nắng lên là nở
bướm ong theo nắng lượn vờn
chuồn chuồn ôm nắng bay cao
tiếng chim ướp nắng ngọt ngào.
trong nắng có màu thơ trẻ
đỏ hồng màu hai má bé
xanh màu biêng biếc mắt xinh
sáng lên môi miệng bé cười!
thơ trẻ là màu của nắng
màu tươi thắm nhất trên đời
ai giữ được màu thơ trẻ
sẽ như nắng chẳng buồn đâu!
                                        N.K.H
 

;
;
.
.

 

Nguồn: Báo Đà Nẵng

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

14 + mười =